cảm xúc của AN khi đạt học sinh giỏi
gia sư sư phạm thấy từ nhỏ AN đã muốn vươn lên là thầy giáo trong mai sau cần em luôn đặt mục đích là nên đạt được danh hiệu học trò nhiều năm kinh nghiệm nhiều năm học ngay tắp lự để khiến cho nền móng cho tương lai. Và bây giờ, AN đã đạt được điều mong muốn đó. AN nhớ nhất là năm em học lớp 4 sở hữu biết bao khó khăn em gặp phải, em đã vô cùng phấn đấu để đạt được thành tích mà em đã đặt mục đích vào đầu năm.
Một niên học khá dài, có hai học kì đầy chông gai và thử thách. Học kì một, AN học cực kỳ tốt, môn nào cũng đạt điểm cao. AN cực kỳ vui mừng và mang tự tín để phấn đấu cho học kì hai.
tìm lớp dạy kèm ở biên hòa thấy sang học kì hai được hơn 1 tháng AN bị bệnh nên điều trị tại bệnh viện. Bụng AN đau lắm, ăn gì vào cũng khó chịu, với khi ói nữa. Bắt đầu khoảng thời kì vô cùng khó khăn, ăn gì cũng bắt buộc chú ý, một số thức ăn ko được ăn. Bác sĩ bảo nếu muốn thấp cho sau này thì từ nay phải chú ý ăn uống và theo dõi thường xuyên. Mẹ dặn em mỗi ngày trước khi em đi học, ko nghe theo bằng hữu và ăn các món ăn vặt ngoại trừ đường. Thời gian tiếp theo, lâu lâu AN buộc phải đến bệnh viện để kiểm tra. Khi nào đi bệnh viện AN bắt buộc nghỉ học ở trường và rồi em chậm bài hơn những bạn. Một số bài học AN ko được nghe giảng trực tiếp, không được cô giáo cho bài kiểm tra. Em thật sự rất buồn và muốn nghỉ học. Nhiều ngày AN ko ngủ được, cứ mãi suy nghĩ về việc phải học tiếp hay không. Lúc ấy đầu óc rối bời, AN chẳng biết nên phải làm cho thế nào.
tìm lớp dạy kèm tại biên hòa nhận thấy vào một ngày đẹp trời, mẹ dắt AN đi dạo công viên, đến đấy em được vui chơi sở hữu những bạn. Trong ấy với bạn Mai - 1 cô gái có làn da nâu mang nụ cười duyên. Cùng chơi mang nhau 1 chút, em hỏi Mai học lớp mấy rồi ? Thì bạn buồn buồn và nói: “Nhà mình nghèo lắm, ba mẹ không mang tiền cho mình đi học, mình nghỉ học năm ngoái rồi. Bạn được đi học là vui rồi, cố gắng mà học để bản thân rẻ hơn, tía má kiêu hãnh về bạn nhé!” Nghe Mai kể như vậy, AN bỗng bâng quơ với cái suy nghĩ siêu lạ. Tại sao bạn Mai lại ko được đi học ? Tại sao mình có ba mẹ cho đi học mà chỉ đang bệnh lại nghĩ suy là nghỉ học ? Tại sao mình không thử vượt lên cạnh tranh mà học tập thật rẻ ? Hàng chục, hàng trăm câu hỏi cứ hiện lên.
gia sư tại nhà bình dương thấy AN về tới nhà vẫn nhớ câu nhắc của Mai. Và rồi, AN như có thêm động lực để bước tiếp sự học trong tương lai. Sáng hôm sau, AN ngủ dậy và chuẩn bị hầu hết trang bị chu đáo, nhìn vào gương em nở một nụ cười thật tươi và hứa rằng sẽ nỗ lực học tập thật tốt, phải hoàn tất mục tiêu đạt damh hiệu học sinh giỏi. Xuống nhà gặp ba mẹ, AN nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của họ. Rồi ba mẹ cùng nói: “Cố lên con gái! Ba mẹ tin 1 điều rằng con sẽ làm cho được, ba mẹ yêu con!”. AN thật sự cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Sự đông viên của má là 1 sức mạnh để em vững tâm hơn.
trung tam gia su thang log thấy lúc tới lớp, AN chú tâm nghe giảng bài thật kĩ, chỗ nào ko hiểu em ngay lập tức hỏi cô giáo. Học môn nào AN cũng đưa tay phát biểu xây dựng bài. Về nhà AN hoàn thành đa số các bài tập mà thầy cô giao. Ngoài ra, mang thời gian em còn tự học, tự làm cho bài tập và luyện chữ đẹp. AN nỗ lực ăn uống theo lời dặn của bác sĩ và má buộc phải bụng em tiêu hóa dần dần ổn định hơn. Sức khỏe của AN tiến triển khá tốt. AN càng vui vẻ hơn và hội tụ vào học. AN ôn bài hơi kĩ để chuẩn bị cho những bài kiểm tra. Và rồi, sự tìm mọi cách của AN cũng đạt kết quả như ý muốn. Sự tiến bộ của AN làm cho ba mẹ vui mừng khôn xiết. Rồi tới thi học kì, em đã bước vào 1 kì thi mang sự nắm chắc kiến thức, sự tin của bản thân.
Trung tâm giáo viên quận 7 thấy rằng trong năm học ấy, AN đạt danh hiệu học sinh chuyên nghiệp và đứng thiết bị hai của lớp. AN cực kỳ vui, hạnh phúc và kiêu hãnh về bản thân. AN hứa hẹn sẽ tìm mọi cách học thật giỏi để mang thể tự tín hơn, mạnh mẽ hơn và đặc thù là khiến ba má kiêu hãnh về em.
Một niên học khá dài, có hai học kì đầy chông gai và thử thách. Học kì một, AN học cực kỳ tốt, môn nào cũng đạt điểm cao. AN cực kỳ vui mừng và mang tự tín để phấn đấu cho học kì hai.
tìm lớp dạy kèm ở biên hòa thấy sang học kì hai được hơn 1 tháng AN bị bệnh nên điều trị tại bệnh viện. Bụng AN đau lắm, ăn gì vào cũng khó chịu, với khi ói nữa. Bắt đầu khoảng thời kì vô cùng khó khăn, ăn gì cũng bắt buộc chú ý, một số thức ăn ko được ăn. Bác sĩ bảo nếu muốn thấp cho sau này thì từ nay phải chú ý ăn uống và theo dõi thường xuyên. Mẹ dặn em mỗi ngày trước khi em đi học, ko nghe theo bằng hữu và ăn các món ăn vặt ngoại trừ đường. Thời gian tiếp theo, lâu lâu AN buộc phải đến bệnh viện để kiểm tra. Khi nào đi bệnh viện AN bắt buộc nghỉ học ở trường và rồi em chậm bài hơn những bạn. Một số bài học AN ko được nghe giảng trực tiếp, không được cô giáo cho bài kiểm tra. Em thật sự rất buồn và muốn nghỉ học. Nhiều ngày AN ko ngủ được, cứ mãi suy nghĩ về việc phải học tiếp hay không. Lúc ấy đầu óc rối bời, AN chẳng biết nên phải làm cho thế nào.
tìm lớp dạy kèm tại biên hòa nhận thấy vào một ngày đẹp trời, mẹ dắt AN đi dạo công viên, đến đấy em được vui chơi sở hữu những bạn. Trong ấy với bạn Mai - 1 cô gái có làn da nâu mang nụ cười duyên. Cùng chơi mang nhau 1 chút, em hỏi Mai học lớp mấy rồi ? Thì bạn buồn buồn và nói: “Nhà mình nghèo lắm, ba mẹ không mang tiền cho mình đi học, mình nghỉ học năm ngoái rồi. Bạn được đi học là vui rồi, cố gắng mà học để bản thân rẻ hơn, tía má kiêu hãnh về bạn nhé!” Nghe Mai kể như vậy, AN bỗng bâng quơ với cái suy nghĩ siêu lạ. Tại sao bạn Mai lại ko được đi học ? Tại sao mình có ba mẹ cho đi học mà chỉ đang bệnh lại nghĩ suy là nghỉ học ? Tại sao mình không thử vượt lên cạnh tranh mà học tập thật rẻ ? Hàng chục, hàng trăm câu hỏi cứ hiện lên.
gia sư tại nhà bình dương thấy AN về tới nhà vẫn nhớ câu nhắc của Mai. Và rồi, AN như có thêm động lực để bước tiếp sự học trong tương lai. Sáng hôm sau, AN ngủ dậy và chuẩn bị hầu hết trang bị chu đáo, nhìn vào gương em nở một nụ cười thật tươi và hứa rằng sẽ nỗ lực học tập thật tốt, phải hoàn tất mục tiêu đạt damh hiệu học sinh giỏi. Xuống nhà gặp ba mẹ, AN nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của họ. Rồi ba mẹ cùng nói: “Cố lên con gái! Ba mẹ tin 1 điều rằng con sẽ làm cho được, ba mẹ yêu con!”. AN thật sự cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Sự đông viên của má là 1 sức mạnh để em vững tâm hơn.
trung tam gia su thang log thấy lúc tới lớp, AN chú tâm nghe giảng bài thật kĩ, chỗ nào ko hiểu em ngay lập tức hỏi cô giáo. Học môn nào AN cũng đưa tay phát biểu xây dựng bài. Về nhà AN hoàn thành đa số các bài tập mà thầy cô giao. Ngoài ra, mang thời gian em còn tự học, tự làm cho bài tập và luyện chữ đẹp. AN nỗ lực ăn uống theo lời dặn của bác sĩ và má buộc phải bụng em tiêu hóa dần dần ổn định hơn. Sức khỏe của AN tiến triển khá tốt. AN càng vui vẻ hơn và hội tụ vào học. AN ôn bài hơi kĩ để chuẩn bị cho những bài kiểm tra. Và rồi, sự tìm mọi cách của AN cũng đạt kết quả như ý muốn. Sự tiến bộ của AN làm cho ba mẹ vui mừng khôn xiết. Rồi tới thi học kì, em đã bước vào 1 kì thi mang sự nắm chắc kiến thức, sự tin của bản thân.
Trung tâm giáo viên quận 7 thấy rằng trong năm học ấy, AN đạt danh hiệu học sinh chuyên nghiệp và đứng thiết bị hai của lớp. AN cực kỳ vui, hạnh phúc và kiêu hãnh về bản thân. AN hứa hẹn sẽ tìm mọi cách học thật giỏi để mang thể tự tín hơn, mạnh mẽ hơn và đặc thù là khiến ba má kiêu hãnh về em.